Lời thì thầm về khát vọng tuổi trẻ và sợi dây tình thân bất diệt

Với Thế Hệ Kỳ Tích (Bà Đừng Buồn Con), đạo diễn Hoàng Nam tiếp tục mở lối cho điện ảnh Việt bằng một cú chạm nhẹ nhàng nhưng dữ dội vào lòng người xem. Vẫn giữ lại dư âm của thành công từ Đèn Âm Hồn, bộ phim mới này tham vọng kể lại một câu chuyện của đời sống hiện đại: về những thử thách của giới trẻ Gen Z khi dấn thân vào con đường khởi nghiệp công nghệ. Đan cài trong nhịp sống số hóa là mối quan hệ gia đình, đặc biệt là tình bà cháu vừa gần gũi vừa đằm thắm, khiến khán giả không khỏi bồi hồi suy ngẫm. Tựa phim khéo léo vừa gửi gắm khát vọng đổi thay, vừa níu kéo những giá trị truyền thống vẫn còn âm ỉ ấm áp giữa nhịp sống gấp gáp hôm nay.

Thế Hệ Kỳ Tích (Bà Đừng Buồn Con): Hành trình khởi nghiệp và tình thân lay động trong điện ảnh Việt

Khởi nghiệp, nỗ lực và hồi ức gia đình

Khởi đầu của Thế Hệ Kỳ Tích là hình ảnh Tiến, chàng sinh viên còn non trẻ nhưng luôn cháy bỏng ý chí đưa một trò chơi điện tử “made in Vietnam” vươn ra thế giới. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, Tiến cùng bà nội bầu bạn, nương dựa vào nhau trong căn nhà nhỏ giữa lòng Hà Nội, đối diện với trăm ngàn khó khăn cơm áo gạo tiền. Sự khắc nghiệt của hiện thực không làm cậu nản chí, ngược lại càng bùng lên ngọn lửa sáng tạo và quyết tâm khẳng định giá trị của bản thân. Trên hành trình chinh phục ước mơ, Tiến không chỉ phải vượt qua những rào cản của ngành công nghệ, mà còn phải thuyết phục chính người thân trong gia đình tin tưởng lựa chọn của mình. Bất chấp thử thách, chính tình yêu thương và ký ức về mái ấm trở thành sức mạnh để Tiến vững bước giữa áp lực khốc liệt của xã hội hiện đại.

Thế Hệ Kỳ Tích (Bà Đừng Buồn Con): Hành trình khởi nghiệp và tình thân lay động trong điện ảnh Việt

Điểm mạnh trong cách kể chuyện và thông điệp

Bộ phim có sức bật riêng nhờ góc nhìn táo bạo: lồng ghép thế giới game, giấc mơ startup với không gian đời thường và tình thân ruột rà. Những khoảnh khắc Tiến xoay xở với nỗi lo tài chính, trả tiền nhà, hay lo âu về “cơm áo” tạo cho khán giả trẻ cảm giác được soi chiếu chính mình trên màn ảnh lớn. Đặc biệt, mối quan hệ giữa Tiến và bà nội không chỉ là điểm tựa cảm xúc mà còn mở ra những lớp nghĩa về việc gìn giữ giá trị gia đình giữa xô bồ công nghệ. Phim nhiều lần chạm vào trái tim người xem bằng các phân cảnh giản dị mà giàu sức gợi, như một cái siết tay, một bữa cơm ấm áp sau ngày dài.

Thế Hệ Kỳ Tích (Bà Đừng Buồn Con): Hành trình khởi nghiệp và tình thân lay động trong điện ảnh Việt

Giới hạn trong kịch bản và xử lý mạch phim

Dẫu khát vọng làm mới đề tài rõ rệt, Thế Hệ Kỳ Tích vẫn mắc phải điểm yếu thường thấy của nhiều phim Việt: ôm đồm quá nhiều chủ đề mà chưa thể đào sâu trọn vẹn cái nào. Câu chuyện khởi nghiệp và tình thân nhiều lúc bị dàn đều, thiếu nhấn nhá, khiến mạch phim đôi chỗ trở nên rời rạc, cao trào không đủ độ thuyết phục. Một số tình tiết giải quyết quá nhanh gọn, mang dáng dấp "phép màu màn ảnh" khiến khán giả khó đồng cảm thật sự. Đáng tiếc hơn cả là những đoạn thoại giáo điều, thiếu chất điện ảnh, làm giảm đi sự tự nhiên và tinh tế vốn dĩ là nhựa sống của thể loại phim gia đình, tuổi trẻ.

Thế Hệ Kỳ Tích (Bà Đừng Buồn Con): Hành trình khởi nghiệp và tình thân lay động trong điện ảnh Việt

Diễn xuất và kỹ thuật điện ảnh: Điểm sáng và khoảng mờ

Màn hóa thân của NSND Thanh Hoa trong vai bà nội tiếp tục ghi dấu ấn đậm nét. Sự từng trải trong ánh mắt, nét trìu mến trong từng cử chỉ nhỏ nhặt, đã giúp khắc họa hình tượng một bà nội vừa nghiêm khắc, vừa tràn đầy tình yêu thương. Tuy nhiên, lối diễn có phần hơi kịch ở một số cảnh khiến cảm xúc đôi lúc bị tách rời khỏi thực tế đời thường. Đảm nhận vai Tiến, Trần Tú mang đến dáng hình của tuổi trẻ khát vọng và mong manh, nhưng ở các phân đoạn nội tâm phức tạp, anh chưa thật sự tạo cú chạm sâu lắng cho người xem. Dàn diễn viên trẻ còn có thời điểm diễn xuất gượng gạo, khiến sức nặng của các mối quan hệ chưa được triển khai đầy đủ.

Bù lại, phần hình ảnh của phim là một bản tình ca dành cho Hà Nội hôm nay: cổ kính hòa cùng hơi thở công nghệ, những góc máy cận tràn đầy cảm xúc, đôi lúc chỉ cần một khung cửa sổ cũng đủ tạo nên rung động khó quên. Âm nhạc, đặc biệt với những bản nhạc do NSND Thanh Hoa thể hiện, phủ lên phim một lớp sương nhẹ của ký ức và hoài niệm, gợi nhắc mỗi chúng ta về mái nhà quen thuộc cũng như những tháng ngày khởi đầu vụng dại.

Thế Hệ Kỳ Tích (Bà Đừng Buồn Con): Hành trình khởi nghiệp và tình thân lay động trong điện ảnh Việt

Một nỗ lực đẹp, dù còn nhiều tiếc nuối

Là người yêu phim Việt và từng lớn lên trong vòng tay bà, mình không thể không xúc động trước những phân đoạn chân thực, chạm đến tận cùng nỗi nhớ nhà. Thế Hệ Kỳ Tích cho ta quyền được mơ mộng, được vấp ngã, và quan trọng hơn, được trở về nơi có tình thân luôn chờ đợi. Dẫu vậy, bộ phim vẫn khiến mình tiếc nuối bởi ý tưởng đã rất mới mẻ, nhưng lối kể chuyện còn nhiều lấn cấn, chưa đủ tinh tế để từng chi tiết trở nên trọn vẹn. Sự kết hợp giữa thông điệp khởi nghiệp và tình cảm gia đình chắc chắn là bước đi táo bạo, song cần thêm thời gian để thành kỳ tích như kỳ vọng.

Thế Hệ Kỳ Tích (Bà Đừng Buồn Con): Hành trình khởi nghiệp và tình thân lay động trong điện ảnh Việt

Kết luận: Thế Hệ Kỳ Tích (Bà Đừng Buồn Con) có xứng đáng để xem?

Vượt lên những hạn chế về kịch bản hay diễn xuất, Thế Hệ Kỳ Tích vẫn là một lựa chọn sáng giá cho ai muốn dõi theo bước chân Gen Z trong xã hội hiện đại, nơi mà ước mơ, sự nỗ lực và tình thân gia đình vẫn đan cài, giúp mỗi người trưởng thành hơn sau mỗi vấp ngã. Đừng mong chờ một siêu phẩm không tì vết, nhưng hãy đến với phim bằng trái tim rộng mở để cảm nhận một miền kí ức đẹp, một động lực nhỏ cho ý chí vượt qua những thử thách mỗi ngày. Đó là thông điệp tinh tế mà bộ phim, với tất cả chân thành và nhiệt huyết, đã gửi đến từng khán giả yêu thương điện ảnh Việt.