Sau nhiều năm loay hoay trong bóng tối của những phần phim u ám và ngột ngạt, Superman (2025) - dưới bàn tay nhào nặn của James Gunn - chính thức khởi động lại biểu tượng siêu anh hùng kinh điển nhất của DC bằng một cách tiếp cận tươi sáng, nhân văn và tràn đầy hy vọng. Tuy nhiên, giữa tham vọng mở màn cho một vũ trụ điện ảnh DC mới và kỳ vọng của khán giả, bộ phim lại mang đến cảm giác vừa thỏa mãn vừa… hụt hẫng.

Khi Superman học cách làm người

Superman (2025): Hơi thở mới cho Người Đàn Ông Thép - Dũng cảm, nhân văn, nhưng chưa thật thuyết phục

Khác với nhiều phiên bản trước, Superman (2025) không kể lại từ đầu hành trình từ Krypton đến Trái Đất. Thay vào đó, phim chọn thời điểm Clark Kent (David Corenswet) đã trở thành một phóng viên tại tòa soạn Daily Planet, đang nỗ lực cân bằng giữa hai cuộc sống: một người ngoài hành tinh với siêu năng lực vượt trội và một con người đang học cách thấu hiểu nhân loại.

Trong lúc đó, Lex Luthor (Nicholas Hoult) - kẻ phản diện nguy hiểm nhưng không phô trương - âm thầm thao túng truyền thông, chính trị và công nghệ, khơi mào một cuộc đối đầu mang tính hệ tư tưởng giữa con người và siêu nhân. Xen giữa là mối quan hệ giữa Clark và Lois Lane (Rachel Brosnahan), không đơn thuần là tình cảm mà còn là sự đồng hành lý tưởng giữa niềm tin và trí tuệ.

Một thế giới DC mới: Rực rỡ, đông đúc nhưng chưa mạch lạc

Superman (2025): Hơi thở mới cho Người Đàn Ông Thép - Dũng cảm, nhân văn, nhưng chưa thật thuyết phục

James Gunn đưa người xem vào một vũ trụ DC đang vận hành sẵn, với hàng loạt siêu anh hùng phụ như Mister Terrific, Hawkgirl, Guy Gardner (Green Lantern), Metamorpho… góp mặt. Dù có nhiều khoảnh khắc thú vị, nhưng sự xuất hiện dồn dập này khiến cốt truyện chính bị loãng, mối quan hệ giữa Superman - Lois - Lex trở nên thiếu chiều sâu và thiếu cảm xúc.

Thay vì chậm rãi xây dựng thế giới mới một cách thuyết phục, phim dường như nôn nóng chứng minh “DCU đã khởi động” bằng cách nhồi nhét các nhân vật, khiến khán giả đôi lúc cảm thấy như đang xem phần tiếp theo hơn là một khởi đầu.

Dàn diễn viên cứu cả phần phim

Superman (2025): Hơi thở mới cho Người Đàn Ông Thép - Dũng cảm, nhân văn, nhưng chưa thật thuyết phục

David Corenswet mang đến một Superman mang hơi thở hiện đại: vừa mạnh mẽ, hài hước, vừa ấm áp và đầy trăn trở. Anh không đóng khung mình vào hình ảnh siêu anh hùng bất khả chiến bại, mà khéo léo khai thác mặt con người trong một vị thần. Rachel Brosnahan - với vẻ cứng cỏi và lanh lợi - xây dựng một Lois Lane có sức nặng ngang bằng Superman cả về cảm xúc lẫn trí tuệ.

Nicholas Hoult tạo được ấn tượng mạnh với một Lex Luthor sắc sảo, lạnh lùng, và quyến rũ đến rợn người - như một Elon Musk phiên bản tăm tối. Dù đôi lúc tuyến phản diện này bị xử lý thiếu chiều sâu, Hoult vẫn là điểm sáng xứng đáng cho DC khai thác lâu dài.

Kỹ thuật, hình ảnh và âm nhạc: Gợi nhắc nhưng không nhàm chán

Superman (2025): Hơi thở mới cho Người Đàn Ông Thép - Dũng cảm, nhân văn, nhưng chưa thật thuyết phục

James Gunn chọn tông màu xanh - vàng - trắng nhẹ nhàng, đầy tích cực, để tái hiện Metropolis như một thành phố của hy vọng, khác biệt hoàn toàn với Gotham đen tối. Các đại cảnh không quá phô trương, CGI ở mức ổn, dù vẫn có vài phân đoạn thiếu mượt. Âm nhạc do John Murphy thực hiện, kết hợp giữa retro sci-fi và giai điệu cảm xúc, tạo nên bầu không khí vừa hoài cổ vừa mới mẻ - đúng tinh thần mà phim theo đuổi.

Đặc biệt, sự góp mặt của siêu cún Krypto dễ thương chính là điểm nhấn bất ngờ, mang lại những phút giây nhẹ nhàng, dễ chịu giữa những phân cảnh đối đầu căng thẳng.

Tổng kết

Superman (2025): Hơi thở mới cho Người Đàn Ông Thép - Dũng cảm, nhân văn, nhưng chưa thật thuyết phục

Superman (2025) là một khởi đầu không hoàn hảo, nhưng là một nỗ lực đáng ghi nhận. Phim mang theo trái tim và lý tưởng đúng với tinh thần nguyên bản của Superman - điều mà nhiều phần phim trước từng đánh mất. Dù chưa thật sự mạch lạc và vẫn còn lúng túng trong cách thiết lập vũ trụ DC mới, James Gunn đã cho thấy ông hiểu nhân vật này hơn ai hết.

Đây không phải là cú nổ siêu anh hùng, nhưng là một bước đi tử tế. Và với một biểu tượng như Superman, đôi khi chỉ cần thế là đủ để thắp lại hy vọng.