Sau ba thập kỷ kể từ khi Jurassic Park của Steven Spielberg tạo nên cơn sốt toàn cầu, thương hiệu khủng long huyền thoại nay trở lại với một diện mạo hoàn toàn mới: Thế Giới Khủng Long: Tái Sinh (Jurassic World: Rebirth). Được đạo diễn bởi Gareth Edwards và chấp bút bởi David Koepp - người từng viết kịch bản cho phần phim gốc năm 1993 - bộ phim là nỗ lực nghiêm túc để làm mới di sản điện ảnh lâu năm. Tuy nhiên, sự táo bạo trong hình thức chưa hoàn toàn đi đôi với chiều sâu nội dung.

Một khởi đầu mới, gợi nhớ những điều cũ

Review Thế Giới Khủng Long: Tái Sinh – Khi huyền thoại khủng long bước vào chương mới

Phim mở màn với bối cảnh hậu Dominion, khi khủng long đã thoát khỏi sự kiểm soát và sống rải rác trong thế giới tự nhiên. Thay vì tiếp nối trực tiếp ba phần Jurassic World gần đây, Tái Sinh lại chọn cách quay về mạch truyện xưa, nối liền với những di sản còn sót lại từ công viên khủng long đầu tiên năm 1993. Không gian hoài cổ xen lẫn không khí sinh tồn rình rập tạo nên cảm giác vừa quen vừa mới, đặc biệt với khán giả trung thành của thương hiệu.

Trong hành trình lần này, một tập đoàn dược phẩm có tên ParkerGenix - đứng đầu là Martin Krebs (Rupert Friend) - âm thầm tổ chức chuyến thám hiểm đến một hòn đảo biệt lập để khai thác DNA cổ đại từ ba loài khủng long sống dưới nước, trên không và trên cạn. Dẫn đầu nhóm là Zora Bennett (Scarlett Johansson) - cựu đặc vụ quốc tế, kết hợp cùng tiến sĩ Henry Loomis (Jonathan Bailey) và thuyền trưởng Duncan Kincaid (Mahershala Ali). Đồng hành với họ còn có gia đình Delgado - những người dân thường vô tình bị cuốn vào cuộc chiến sinh tồn giữa con người, công nghệ và tự nhiên.

Màn trình diễn sống động của 8 loài khủng long

Review Thế Giới Khủng Long: Tái Sinh – Khi huyền thoại khủng long bước vào chương mới

Điểm sáng rõ rệt nhất của Tái Sinh chính là sự xuất hiện ấn tượng của các loài khủng long - tổng cộng 8 loài, mỗi loài đều có đất diễn riêng và vai trò rõ ràng trong mạch truyện. Titanosaurus hoành tráng như những ngọn núi biết đi, Mosasaurus lặng lẽ ẩn nấp trong đại dương, Quetzalcoatlus lượn lờ trên bầu trời, và tất nhiên không thể thiếu “linh vật” T-rex - vừa hung dữ vừa... khiến người xem bất ngờ bật cười vì biểu cảm được xử lý CGI tinh tế.

Ngoài ra, Tái Sinh giới thiệu D-Rex - một loài khủng long biến dị với tạo hình đáng sợ: đầu phình to kỳ quái, thân hình kết hợp giữa T-rex và Xenomorph. Đây chính là mối đe dọa lớn nhất trong phim, mang lại cảm giác rùng mình mỗi khi xuất hiện.

Các cảnh hành động được đạo diễn Gareth Edwards xử lý chắc tay: dứt khoát, không lạm dụng kỹ xảo, mà tập trung vào sự căng thẳng, âm thanh và không gian chật hẹp để đẩy cảm xúc người xem đến giới hạn - gợi nhớ tới phong cách của Jaws hay chính Jurassic Park thuở đầu.

Thế mạnh hình ảnh - âm thanh, nhưng chưa đủ sâu về nội dung

Review Thế Giới Khủng Long: Tái Sinh – Khi huyền thoại khủng long bước vào chương mới

Về phần nghe - nhìn, bộ phim là một bữa tiệc điện ảnh đúng nghĩa. Từ những cú vồ bất ngờ trong rừng đến tiếng bước chân nặng nề đập vào nền đất ẩm, mọi chi tiết đều được đầu tư chỉn chu. Nhạc nền do Alexandre Desplat thực hiện, vừa tôn trọng bản gốc của John Williams, vừa thổi vào bộ phim làn gió cảm xúc mới.

Tuy nhiên, ở khía cạnh câu chuyện, Tái Sinh chưa thực sự tạo được đột phá. Nhịp phim chững lại ở phần đầu do quá nhiều đoạn thoại kéo dài không cần thiết. Tuyến truyện về gia đình Delgado - dù mang ý nghĩa bổ sung cảm xúc - lại khá mờ nhạt và không thật sự gắn kết với tuyến chính.

Bộ phim cũng cố gắng đặt ra những câu hỏi đạo đức xoay quanh việc nhân bản, tái tạo sinh học và hệ sinh thái tự nhiên. Song, đáng tiếc là tất cả chỉ dừng lại ở mức gợi mở. Phản diện Martin Krebs tuy được xây dựng có chiều sâu về lý tưởng nhưng lại thiếu lực để trở thành một kẻ đối đầu đáng nhớ. Cái kết của phim cũng diễn ra quá nhanh, khiến cao trào bị hụt hơi và thông điệp trở nên nhạt dần.

Dàn diễn viên chắc tay, Scarlett Johansson tỏa sáng

Review Thế Giới Khủng Long: Tái Sinh – Khi huyền thoại khủng long bước vào chương mới

Scarlett Johansson là điểm tựa chính của phim. Trong vai Zora Bennett, cô mang đến hình ảnh một người phụ nữ từng mạnh mẽ giữa chiến trường, nhưng nay bị giằng xé bởi những lựa chọn đạo đức và khoa học. Lối diễn xuất tinh tế giúp Johansson giữ được chất nữ tính trong hình hài của một nhân vật quyết liệt.

Jonathan Bailey tiếp tục gây ấn tượng trong vai tiến sĩ Loomis - đại diện cho tiếng nói của khoa học, lý trí và lương tâm. Trong khi đó, Mahershala Ali dù xuất hiện không nhiều, vẫn để lại dấu ấn với thần thái của một người từng trải, giàu kinh nghiệm và đạo đức.

Tuyến phản diện và các nhân vật phụ tuy chưa thực sự nổi bật, nhưng tổng thể dàn diễn viên vẫn giữ được nhịp và sự liên kết ổn định.

Lời kết: Một cú chào tử tế nhưng chưa đủ sức bùng nổ

Review Thế Giới Khủng Long: Tái Sinh – Khi huyền thoại khủng long bước vào chương mới

Thế Giới Khủng Long: Tái Sinh là nỗ lực tái khởi động thương hiệu Jurassic với tinh thần cổ điển, giàu cảm xúc và chất lượng kỹ thuật ấn tượng. Tuy chưa đạt đến đỉnh cao về kịch bản hay chiều sâu tư tưởng, bộ phim vẫn là một trải nghiệm điện ảnh đáng giá - nhất là với những ai trót yêu những cú gầm vang dội của kỷ Jura từ lần đầu trên màn ảnh rộng.

Đây có thể chưa phải là khởi đầu hoàn hảo, nhưng đủ để thắp lại hy vọng rằng thương hiệu huyền thoại này vẫn còn nhiều tiềm năng để tiến hóa… đúng hướng